2009-11-05 | 脉搏 | Mạch Đập

Không gian ấm áp và yên tĩnh bao trùm lên bạn, trong không phí phảng phất hương cà phê nhẹ nhẹ và âm nhạc của Bossa Nova. Nhịn không được mình đã vẫy tay rồi gọi một tách cà phê. Đáng tiếc là cũng trong quán cà phê viết viết vẽ vẽ, mà sao mình không viết được ra “Harry Potter” nhỉ?

 

 2009-11-05 | 脉搏 | Mạch Đập

Hôm nay đã nói chuyện điện thoại rất rất lâu với một người rất thân thiết, hỏi han không ít chuyện vẫn nghi hoặc trong lòng, giải đáp khá nhiều điều phiền não như thể virus đuổi mãi cũng không đi trong thời gian gần đây. Có một thời gian rất dài như là bị thôi miên, hưởng thụ một thời kỳ vô tri vô thức, trong cuộc sống yên ả, tinh thần và tư duy đều như đeo một cái găng tay lông xù, chểnh mảng sự ấm áp cũng như đau khổ của cuộc sống. Tốc độ chậm chạp của não phối hợp với nhịp tim. … Cuộc sống có nhiều mặt và nhiều tầng, giả sử chỉ là bị chặn ở một góc độ và phương diện được cho là tuyệt vọng, thì giống như đeo một cái bịt mắt màu đen, thôi miên chính mình, ban ngày cũng thành ban đêm. Có lẽ sự nhấp nhô lên xuống chính là mạch đập của cuộc sống, thất thường mà lại rất bình thường!

Trở về cuộc sống hiện tại, trưa hôm này cùng cả nhà anh trai đi ăn cơm, đồ ăn của Hồ Nam khiến người ta nuốt nước miếng thèm thuồng, khác hẳn với đồ ăn Tứ Xuyên, vị cay vương vất đọng mãi trong miệng, màu sắc cũng giữ vai trò quan trọng trong món ăn, không có một miếng ớt đỏ rực mà hễ nhìn thấy là khiến người ta liên tưởng đến nhiệt (nóng) và các loại quảng cáo kem đáng răng. Nhà hàng lúc đó không có khách mấy. Không gian ấm áp và yên tĩnh bao trùm lên bạn, trong không phí phảng phất hương cà phê nhẹ nhẹ và âm nhạc của Bossa Nova. Nhịn không được mình đã vẫy tay rồi gọi một tách cà phê. Đáng tiếc là cũng trong quán cà phê viết viết vẽ vẽ, mà sao mình không viết được ra “Harry Potter” nhỉ? ^_^ 

Tác giả bài viết: 2zhaowei.com

Nguồn tin: http://zhaoweispace.blog.sohu.com